Họa và phúc tương sinh với nhau và sự chuyển hóa này khó mà lường trước được.
Họa là gốc của Phúc, Phúc là gốc của Họa. Họa –
Phúc luân chuyển và tương sinh. Dưới đây là một vài câu chuyện nói về điều này.
Họa là gốc của Phúc, Phúc là gốc của Họa. Họa –
Phúc luân chuyển và tương sinh. Dưới đây là một vài câu chuyện nói về điều này.
Có một vị quốc vương, khi ra ngoài đi săn không may bị đứt một ngón tay, mới hỏi vị đại thần thân cận nên
làm thế nào? Đại thần nói với giọng lạc quan, nhẹ nhõm: “Đây là việc tốt!”
Quốc vương nghe vậy giận lắm, trách ông hí hửng khi thấy người khác gặp nạn, vì thế ra lệnh nhốt ông vào đại lao.
Một
năm sau, quốc vương lại ra ngoài đi săn, bị thổ dân bắt sống, trói vào
đàn tế, chuẩn bị tế thần. Thầy phù thủy đột nhiên phát hiện quốc vương
khuyết mất một ngón tay, cho rằng đây là vật tế không hoàn chỉnh, bèn
thả quốc vương ra, thay vào đó viên đại thần tùy tùng làm vật hiến tế.
Trong
niềm vui thoát nạn, quốc vương nghĩ tới viên đại thần vui
vẻ từng nói rằng mất ngón tay là việc tốt, liền ra lệnh thả ông, và xin
lỗi vì đã vô cớ bắt ông chịu nạn 1 năm trong ngục tối. Vị đại thần này
vẫn lạc quan nói: “Cái họa 1 năm ngồi tù cũng là việc tốt, nếu như tôi
không ngồi tù, thì thử nghĩ vị đại thần theo người đi săn mà bị lên đàn
hiến tế kia sẽ là ai?”
Bởi
vậy, việc tốt chưa chắc đã tốt hoàn toàn, việc xấu cũng chưa chắc đã
hoàn toàn xấu. Đạo Phật dạy “vô thường”, mọi chuyện có thể thành tốt,
mọi chuyện có thể nên xấu. Người bi quan mãi mãi nghĩ đến mình chỉ còn
một triệu đồng mà buồn lo, người lạc quan vẫn cảm thấy
hạnh phúc vì mình vẫn còn mười ngàn đồng.
Khi
Tô Đông Pha bị giáng về đảo Hải Nam, sự cô tịch, hoang vu trên đảo so
với thời kỳ đầu ông mới được thăng chức vùn vụt đúng là hai thế giới
khác nhau một trời một vực. Nhưng sau đó, Tô Đông Pha nghĩ, giữa vũ trụ
này, sống trên hòn đảo cô độc này thực ra không chỉ có một mình ông.
Trái đất cũng là một hòn đảo cô độc giữa biển cả, giống như con kiến
giữa chậu nước, khi leo lên một phiến lá, đây cũng là một hòn đảo mồ
côi. Vì thế, Tô Đông Pha cảm thấy chỉ cần biết hài lòng là có thể vui
vẻ.
Ở
trên đảo, mỗi lần
ăn một món hải sản địa phương, Tô Đông Pha lại thấy mình thật may mắn
vì đã được đến đảo Hải Nam này. Thậm chí, ông nghĩ nếu trong triều có vị
đại thần nào đến đây sớm hơn ông, ông làm sao có thể được tự mình nếm
những món ăn ngon lành như thế?
Họa
là gốc của Phúc, Phúc là gốc của Họa. Họa – Phúc luân chuyển và tương
sinh. Sự biến đổi ấy không thể nhìn thấy được, chỉ thấy cái kết quả của
nó. Hai điều họa phúc cứ xoay vần với nhau,
khó biết được, nên khi được Phúc thì không nên quá vui mừng mà quên đề
phòng cái Họa sẽ đến; khi gặp điều Họa thì cũng không nên quá buồn rầu
đau khổ mà tổn hại tinh thần. Việc đời, hết may tới rủi, hết rủi tới
may, nên cần giữ sự thản nhiên trước những biến đổi thăng trầm trong
cuộc sống.
Như
trường hợp của một anh bạn trước đây không lâu: công việc kinh doanh
của
anh đang đà tuột dốc, biết là vậy nhưng anh cứ loay hoay không biết
phải làm sao. Thời cuộc thay đổi kéo theo nhu cầu thị trường cũng đổi
thay. Tiếp tục làm thì thua lổ, chấm dứt để đổi sang cái mới thì lại
tiếc công sức đã bỏ ra, lại cũng lo khi chuyển việc mới thì cần có vốn,
phải xây dựng lại thị trường từ đầu liệu có hơn được không?
Giữa
lúc phân vân như vậy thì biến cố ập đến, cơ sở của anh bị thưa kiện vì
tiếng ồn, hạn phải đóng cửa hoặc di dời trong vòng 30 ngày.
Lúc
đó quả thật thấy anh chỉ muốn điên, sau vài ngày đắn đo suy nghĩ anh đã
đi đến quyết
định đóng cửa ; Anh gọi cho các khách hàng, bạn bè trong giới tuyên bố
thanh lý toàn bộ cơ sở, vừa bán vừa cho để giải quyết tất cả công nợ.
Chỉ trong vòng 2 tuần anh đã trở về con số O.
Liên
tiếp bao đêm sau đó anh không ngủ được, đầu óc suy nghĩ miên man chỉ
một câu thôi: “Làm cái gì để sống?”. Mọi người cũng sốt ruột thay cho
anh, mỗi người đưa ra một lời khuyên, cuối cùng “cái khó ló cái khôn”
anh đã quyết chọn một hướng đi mới và sau một thời gian nỗ lực thành
công đã
đến vượt quá cả mong ước.
Vậy
cái biến cố lúc đó là phúc hay hoạ? Nếu không có nó liệu anh ta có dứt
khoát từ bỏ cái sự nghiệp đang lụi tàn để làm lại từ đầu hay không?
Phải mất một thời gian sau ta mới nhận ra là họa hay phúc.
Duy trì sự cân bằng và tinh thần lạc quan giữa cuộc sống hiện đại nhiều cạnh tranh và áp lực
Chắc
chắn những câu chuyện họa và phúc còn diễn ra nhiều lần trong cuộc đời
mỗi người, bạn sẽ có được nhiều điều giá trị trong cuộc sống, đôi khi
không chỉ về mặt vật chất. Luôn duy trì sự cân bằng và tinh thần lạc
quan giữa cuộc sống hiện đại, nhiều cạnh tranh và áp lực bạn sẽ giữ được
tâm bình, sự thản nhiên và sáng
suốt trước những xoay vần trong cuộc đời.
On Saturday, January 11, 2014 5:42 PM, Hien DoVan <bayhien39@yahoo.com> wrote:
Vượt Sóng - phim về 2 triệu người Việt chết trên biển
Rớt nước mắt trước cảnh người vô gia cư ngủ trên vỉa hè giữa đêm đông Hà Nội
Nhiều người vô gia cư co ro, run rẩy nằm ngủ trên vỉa hè giữa đêm đông lạnh giá của Hà Nội. Tấm chăn rách nát, mảnh áo mưa mỏng manh chẳng thể giúp họ chống lại những cơn gió rét buốt và màn sương đêm lạnh đến tê tái.
Giữa
đêm đông rét buốt, đường phố Hà Nội vắng tanh. Cái lạnh thấu xương,
lạnh cắt da cắt thịt của đợt rét đậm, với nhiệt độ ngoài trời ban đêm
dưới 10 độ C, khiến mọi người hạn chế tối đa ra đường, yên vị trong
những căn nhà ấm cúng.
Thế nhưng, dưới nhiều mái hiên, trong một vài cây ATM, trên ghế đá vườn hoa… nhiều người vô gia cư đang phải co ro nằm đó giữa đêm đông sương gió. Tấm chăn rách nát, mảnh áo mưa mỏng manh chẳng thể giúp họ chống lại những cơn gió rét buốt và màn sương đêm lạnh đến tê tái.
Những thân hình ốm yếu run rẩy, những tiếng rên khe khẽ mỗi khi có một cơn gió ùa tới.
Thế nhưng, dưới nhiều mái hiên, trong một vài cây ATM, trên ghế đá vườn hoa… nhiều người vô gia cư đang phải co ro nằm đó giữa đêm đông sương gió. Tấm chăn rách nát, mảnh áo mưa mỏng manh chẳng thể giúp họ chống lại những cơn gió rét buốt và màn sương đêm lạnh đến tê tái.
Những thân hình ốm yếu run rẩy, những tiếng rên khe khẽ mỗi khi có một cơn gió ùa tới.
Nhiều người vô gia cư co quắp trong giấc ngủ trên vỉa hè giữa đêm đông Hà Nội.
Vì nhiều lý do khác nhau, những người vô gia cư nghèo khổ, đáng thương này không thể có cho mình một chỗ trú ngụ ấm áp mỗi khi đêm về. Những mái hiên rộng, những trạm ATM có cửa kính kín chẳng khác gì khách sạn 5 sao đối với họ. Nhiều người không may mắn còn phải trải tấm nilon để ngủ ngay trên vỉa hè, dưới những tán cây chẳng đủ ngăn sương đêm.
Giữa chốn thành thị giàu có, phồn hoa, vẫn còn những mảnh đời bất hạnh như thế, khiến nhiều người không cầm được nước mắt khi chứng kiến cảnh người vô gia cư vất vưởng ngủ trên vỉa hè giữa đêm đông Hà Nội.
Nhiều người nằm ngủ ngay trên vỉa hè gần Hồ Gươm.
Tháp Hòa Phong bên Bờ Hồ là một nơi ngủ quen thuộc của nhiều người vô gia cư mỗi khi đêm xuống.
Người phụ nữ co ro ngủ trên vỉa hè.
Cụ bà cô đơn ngồi ở một góc đường Đê Tô Hoàng.
Không chăn, không chiếu, cụ vất vưởng trong giấc ngủ giữa đêm đông.
Ông Nguyễn Văn Thịnh (56 tuổi) đã phải ngủ trên vỉa hè trước một ngôi chùa trên phố Hai Bà Trưng suốt hai năm qua.
Đêm nay, ông trằn trọc mãi không ngủ được, vì lạnh và vì mơ về một mái nhà ấm áp.
Một người phụ nữ buôn bán nhỏ may mắn tìm được chỗ ngủ trong một trạm ATM.
Đối với những người vô gia cư, những cây ATM có cửa kính chẳng khác nào khách sạn 5 sao.
Co ro ngủ vì không có chăn đắp.
Một người quét rác ngủ trên vỉa hè.
Co quắp dưới mái hiên.
Người đàn ông này không có nổi manh chiếu, tấm chăn khi ngủ trên vỉa hè. Tấm áo mưa mỏng manh chẳng đủ che gió.
"Túp lều" tự tạo của một người ngủ trên ghế đá vườn hoa Lê-nin.
"Ngôi nhà ấm áp" trên vỉa hè.
Một cụ ông ngủ ngoài trời lạnh.
Người đàn ông giật mình tỉnh giấc giữa đêm đông.
Mảnh đời bất hạnh.
Những hình ảnh khiến nhiều người rớt nước mắt khi chứng kiến
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét