Qua ca dao dưới đây, chúng ta tìm thấy hình ảnh người đàn bà Việt Nam ngày xưa rất đẹp:
Khuyên chàng đọc sách ngâm thơ
Dầu hao thiếp rót, đèn mờ thiếp khêu.
Lúc
nào cũng vui vẻ, dịu dàng để chồng được hài lòng, lúc nào cũng cố gắng
mang hạnh phúc đến cho chồng dù có chịu nhiều thua thiệt:
Chồng giận thì vợ làm lành
Miệng cười tủm tỉm rằng anh giận gì.
Sao anh vội giận em chi
Muốn cưới vợ bé em thì cưới cho.
Người
đàn bà hiền lành như vậy, bảo sao gia đình không hạnh phúc. Ngoài những
đức tính dịu dàng, giàu lòng hy sinh, người đàn bà Việt Nam còn nặng
lòng chung thủy:
Chồng ta áo rách ta thương
Chồng người áo gấm xông hương mặc người.
Người
đàn bà ngày xưa luôn luôn quên mình để nghĩ đến chồng con. Sự tận tụy,
đảm đang của người đàn bà Việt Nam thật vô cùng cao quý. Hãy đọc hai câu
ca dao dưới đây để thương người đàn bà:
Đang khi lửa cháy, cơm sôi
Lợn kêu, con khóc, chồng đòi tòm tem.
Bây giờ cơm chín lửa tàn,
Lợn no con ngủ, tòm tem thì tòm.
****************************
Đàn bà Việt Nam ngày nay:
Cho
đến lúc làn sóng văn minh Âu Tây tràn sang Việt Nam thì địa vị người
đàn ông trong gia đình bắt đầu lung laỵ Văn minh Tây phương, đàn ông thi
nhau nịnh đầm, chiều chuộng các bà. Các bà được nâng như nâng trứng,
hứng như hứng hoa.
- “Không ai đánh đàn bà dù với. một bông hoa.”.
Vác đòn gánh để đập nát một đóa hoa, quả là hình ảnh không đẹp mắt. Việc chồng “nựng” vợ bằng đầu gối hay cùi chỏ đã bị coi là hành động kém văn minh.
Vác đòn gánh để đập nát một đóa hoa, quả là hình ảnh không đẹp mắt. Việc chồng “nựng” vợ bằng đầu gối hay cùi chỏ đã bị coi là hành động kém văn minh.
Lộ
trình của các ông đã bắt đầu đi xuống, cho tới thời kỳ bà Cố Nhu thì
thời vàng son của đàn ông chỉ còn là vang bóng một thời. Nhưng sống là
hi vọng. Sống không có hi vọng là đang đứng bên thềm của sự chết. Các
ông nghĩ thế nên vẫn bám víu cái hy vọng được bình đẳng với các bà dù
rằng cái hy vọng rất mong manh. Các bà biết vậy nên các bà đâu chịu để
yên. Các bà thừa thắng xông lên và cho rằng:
- “Một trăm thằng đàn ông không bằng cái mông đàn bà.”.
hay là:
- “Một trăm thằng con trai không bằng cánh tay người con gái.”.
Thời kỳ “phu xướng phụ tùy” cáo chung.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét