Lúc
còn nhỏ, Don Bosco là một em bé linh hoạt, thích vui đùa. một hôm khi
mẹ ngài là Magarita đi chợ, Bosco muốn lấy chiếc mũ trên tủ, nhưng tủ
cao quá lấy không được. cậu liền kê ghế sát tủ, leo lên rồi vươn người
cố lấy cái mũ. chẳng may cậu đụng phảI chíêc đèn dầu, nó rớt xuống vỡ
tan tành, dầu chảy lênh láng.
Ngay lập tức Don Bosco nảy ra ý nghĩ muốn phi tang để khỏi bị phạt. nhưng không thể được vì dầu đã loang ra sàn nhà.
Lúc
ấy cậu giằng co trong tâm hồn nên nói sự thật hay đỗ lỗi cho con mèo?
được ơn soi sáng cậu quyết định phải thành thật thú lỗi và xin tha thứ.
Rồi cậu cầm con dao ra vườn chặt một cành cây, tuốt sạch lá làm một cây
roi và để sẵn chờ mẹ về.
Khi bà Magarita đi chợ về, Bosco chạy ra đón mẹ và hỏi:
- Mẹ ơi, mẹ đi đường có bình an không? Có mệt không?
- Bình an con ạ, còn con, con ở nhà có ngoan không?
- Bình an con ạ, còn con, con ở nhà có ngoan không?
Cậu đưa cành cây cho mẹ và nói: Mẹ nhìn đây thì mẹ biết thôi.
Mẹ cậu ngạc nhiên hỏi: Cái gì vậy?
Mẹ cậu ngạc nhiên hỏi: Cái gì vậy?
- Thưa mẹ, cái roi. Vì lúc nãy con làm bể cái đèn trên tủ. Có sẵn roi đây rồi, xin mẹ cứ phạt con rồi tha cho con.
Nói xong cậu cúi đầu im lặng.
Nói xong cậu cúi đầu im lặng.
Bà mẹ nhìn lên tủ thấy mất cái đèn. Bà biết lỗi của con, nhưng bà tha thứ ngay.
Vì
con bà đã biết thành thật nhận lỗi. Bà ôn tồn bảo: Bosco, con làm bể
đèn, đáng bị phạt. Nhưng con biết lỗi, mẹ tha cho con rồi. Từ nay phải ý
tứ hơn nhé cưng. Nói rồi bà ôm cậu, xoa đầu âu yếm.
(
Nhận biết lỗi mình và hết lòng xin tha thứ là bước đầu tiên trên đường
tìm gặp Đấng mà con ngườI đã chối bỏ. Tuy nhiên, chúng ta chỉ có thể xin
ơn tha thứ một cách đích thực và đáng được thứ tha nếu chúng ta sống
trong sự thật. lòng chân thành trọn vẹn là điều kiện căn bản để con
ngườI có thể nhận biết lỗi mình và khát vọng ơn tha thứ. )
Lần kia, satan kiêu ngạo càu nhàu với Chúa:
-
Con người phạm không biết bao nhiêu thứ tội, sa đi ngã lại không biết
bao nhiêu lần, thế mà Ngài vẫn cứ tha, tha hoài. Còn tôi, chỉ có một lần
mà Ngài phạt tôi vĩnh viễn sao?
Chúa mỉm cười và hỏi lại:
- Thế đã bao giờ ngươi biết nhận lỗi và xin ơn tha thứ chưa?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét