Thứ Năm, 27 tháng 8, 2020

Gặp thánh leo dừa, có thể bò xuống cây dừa như con mèo II ĐỘC LẠ BÌNH DƯƠNG

truy tìm người phụ nữ 20 năm sống trong hang đá trên đỉnh đèo ở ninh thu...

BI QUAN HAY LẠC QUAN...

 Bi quan? Lạc quan ?

Xin vài lời suy nghỉ khi đi khám bệnh.
Vãn còn nhiều dân tộc trên thế giới phải chịu chiến tranh, sự bóc lột, nạn khủng bộ hàng ngày, sự tra tấn hay bị tiêu diệt trong tù.. Họ không thấy tương lai khác trừ bản năng bảo tồn ngày nào xào ngày ấy.
Đối với dân tộc Việt nói riêng, họ đã góp một phần khổng lồ để giành lại hòa bình thống nhất đất nước. Nhưng máu vẫn còn rỉ ra hàng ngày. Vì cái hòa bình này chỉ là một hòa bình giả. Vì " đồng minh" cũ hạ mặt tỏ ra giặc nay. Vì nhóm lãnh đạo đã dám liều mạng và đỏ máu của mình chỉ đường cứư nước cho dân đã để ra một lớp quan tham, độc tài, ác với dân hèn với giặc, bán chủ quyền và lòng tự hào dân tộc để giữ ghế và tài sản của bản thân.
Cho nên , sau hai thời kỳ Pháp- Mỹ, vô cùng ác liệt, dân tộc Việt chưa được nghỉ. Họ vẫn còn phải đương đầu chiến lược thôn tính hóa đất nước từ phương bắc mà ĐCSVN đang tiếp tay trực tiếp hay, dù sao , một cách khách quan.
Rất tiếc, lớp nhân sĩ trí thức yêu nước và đủ dũng cảm lên tiếng chiến đấu , không nhiều.
Rất nhiều vị có tuổi, mệt, thiếu sức khỏe trước các lực lượng CA, côn đồ chuyên nghiệp theo dỗi, đe dọa, đánh đạp...mà đảng cầm quyền nuôi dưỡng từ tiền thuê của dân.
Cũng rất tiếc, hàng triệu nồng dân , dân thường bị cướp phương tiện sống , bị bần cùng hóa, không có điều kiện chiến đấu và phải đi mưu sinh hàng ngày kiểu " kí sinh trùng "để được miếng cơm. Cho vấn đề thành phức tạp hơn , như cái virus tàu, bọn ngựa Thành Troia đang nằm ở những vị thế chủ chốt trong quyền lực.
Nìn từ góc ấy, ta có lý do bi quan.
Nhưng nên sử dụng ống kính góc rộng của lịch sử: trong một trường kỳ kháng chiến như thế, kẻ mạnh nhất không phải là kẻ đánh mạnh hơn hay nhiều hơn . Kẻ mạnh nhất là kẻ biết chịu đụng lâu hơn, đau hơn, kiên cường hơn mà không nhượng một chút bản chất chính nghĩa của mình.
Vậy, khi một người bạn tử VN hỏi:
- "giờ , tâm trạng của anh thế nào ?
Tôi xin trả lời:
"- theo ống kính: nếu tôi lấy ống kính tele, tôi thấy cái chân bị thương của tôi. Nên, tôi hơi bi quan.
Còn nếu tôi nhìn vào ống kính góc rộng ( wide angle) tôi vừa thấy cái vết thương xấu, vừa thấy cái hàng làng và bác sĩ đang đến . Nên tôi lạc quan .
Thích
Bình luận
Chia sẻ